IchiRuki FC

Là 2 nhân vật trong tác phẩm nổi tiếng Bleach của Tite Kubo và đc lọt vào top 3 những shounen hay nhất! Và trong đó, sức hút của cặp đôi nhân vật chinh này rất lớn, còn vượt mặt cả những cặp đôi trong các shoujo manga khác! Vì mối quan hệ giữa Ichigo và Rukia thực sự đặc biệt! Nó không phải tình bạn mà cũng chưa phải tình yêu, nó không hề bó hẹp trong 2 phạm trù đó mà còn có 1 ý nghĩa rất rộng lớn, mối quan hệ của họ dựa trên sự đồng cảm, hiểu nhau, quan tâm chia sẻ lẫn nhau và đặc biệt rất xem trọng và quan tâm đến nhau!
Xin liên hệ vs mình theo địa chỉ sau: yuuki_chan1998@yahoo.com.vn

Chân lí - Oneshot


Title: Chân lí
Author: Kurosaki_rukia
Rating: 10+
Pairing: ichiruki
Disclaimer: Chẳng có cái gì là của mình, Bleach và các nhân vật trong đó là 
của Tite Kubo sama, mình chỉ sở hữu cái fic dưới đây.
Category: Humor
Warning: OOC
Status: hoàn thành
Note: có gì sai sót mong mọi người giúp đỡ
Summary: “ Cô ấy là của tôi! Một chân lí đấy! Nếu biết rồi thì các người cũng phải hiểu thời gian của cô ấy thuộc về tôi chứ?!”


Chân lí



“ ICHIGO! ”



Sau tiếng gọi thô bạo, cánh cửa phòng anh bật mở, nhường lối cho người con gái có đôi mắt tím xộc vào.



“ Vào – phòng – con – trai – phải – gõ – cửa! ”



Anh chậm rãi nhả từng tiếng một, thản nhiên để mặc cô lao tới, lôi linh hồn tử thần của mình ra ngoài.



Rukia nhanh nhẹn nhảy lên cửa sổ nhưng anh đã nhanh hơn khi kéo tay cô rồi đẩy cô ngồi lên sau lưng.



Có tôi ở đây, sao em lại nghĩ tới chuyện tự mình chạy ra ngoài ?



“ Ở đâu nào ?” 



Anh hỏi khi dùng shunpo phi lên mái nhà bên cạnh.



“ Sân trường !”



Cô dùng cái giọng nghiêm túc khi thực hiện nhiệm vụ.



“ Sân trường ??!” 



Thất vọng trào lên.



“ Không sao đâu! Giờ này học sinh về hết rồi! ”



Cô trấn an.



“ À…”



Không, cái tôi lo là quãng đường được cõng em quá ngắn…



Chết tiệt! Lũ Hollow sao cứ quanh quẩn những nơi gần đây thế?”



“ Ôi, lũ Hollow ngu xuẩn! ”



Anh chán nản, giọng ỉu xìu.



“Hả? À thì chúng là những linh hồn lạc lối…”



Cô hơi bất ngờ khi nhận lời ca thán của anh.



“ Ờ ! Lạc đúng chỗ ! ”



Thật mất hứng, cứ tưởng sẽ có một chuyến đi dưới trăng cơ đấy!



“ Đúng chỗ?”



“ À thì…--



“ Ơ? Mất tín hiệu rồi! ”



Rukia giơ chiếc điện thoại báo vị trí hollow lên cao.



“ Sao lại thế ? ”



“ Yo! Rukia! Ichigo!”



“ Renji ! ”



Cả hai người cùng nói.



“ Hai người chậm quá đấy !”



Renji vung thanh Zanpakutou lên cao rồi đặt lên vai mình, khẽ hất cằm, kiêu ngạo ném cái cười khẩy trêu chọc và thách thức về phía cặp đôi mới tới.



“ Tôi diệt Hollow xong lâu rồi! ”



Cậu ta cố tình làm dáng vẻ oai phong với bộ shihakusho đang phập phồng phấp phới trong gió, chọc tức Ichigo.



“ Cậu ăn may thôi, dị hợm!”



Anh quay đi và dùng shunpo bỏ mặc Renji với cái nhìn tức tối đằng sau.



Đâu phải chỉ có hắn tức?



Anh cũng đang vô cùng bực bội.



Cái tên ngu đần đó! Chết tiệt! Chính xác thì hắn ta là một tên phá đám chuyên nghiệp! Đường đi đã ngắn, hắn còn rút gọn cả thời gian hẹn hò của mình và Rukia.



Hẹn hò? 



Phải! Đã từ lâu, anh mặc định nghĩ rằng mỗi lần làm nhiệm vụ của tử thần cùng cô là một lần hẹn hò. Dù rằng nhiều lúc những cuộc hẹn hò ấy chỉ kéo dài năm hay mười phút.



Và đáng lẽ cuộc hẹn hôm nay được hơn thế, sẽ không nằm trong khoảng năm đến mười phút mà có thể là 15 phút….



… Ừ thì… cũng không khá hơn là mấy, nhưng, với anh, 15 phút bây giờ cũng là nhiều rồi. Đặc biệt là từ khi cô ngủ chung phòng với Karin, Yuzu rồi bận tối mắt tối mũi vì công việc ở Seireitei.



Còn anh thì… Nói ra thật nực cười!



Anh… đang bị Byakuya giám sát và lí do chẳng phải là vì anh có nguy cơ gây hại đến Seireitei mà là vì…vì… hắn sợ anh sẽ làm gì em gái hắn! Ôi! Một người anh trai dễ thương! Và LẮM ĐIỀU ! Chẳng lẽ hắn định không cho em gái mình lấy chồng sao?




…Trời ơi!



Chẳng lẽ anh phải tới Seireitei, đánh cắp vài con bướm địa ngục rồi truyền tin cho toàn thể thần chết cái việc “Rukia là của tôi!” chắc?



À, sau đó còn phải bắc loa thông báo cái tin ấy ở Karakura để cảnh báo mấy thằng nam sinh suốt ngày bám theo cô nữa!



Sao cái kiểu chào hỏi và ứng xử quái gở của cô ở trường lại được cho là đặc biệt và dễ thương nhỉ ?



Cơ mà cũng dễ thương thật!



Nhưng những cái đó phải là của anh chứ!



“ Này, Ichigo!”



Những hình vẽ quái gở…



“ Ichigo! ”



Đặc biệt là thời gian của cô…



“ Này!”



Là của anh hết! 



“Đồ ngu, Ichigo! ”



“ ỐI !”



Anh vội đáp xuống con đường phía dưới khi thấy đầu mình đau buốt. Một mớ tóc sáng màu của anh đang bị vò, bị giật bởi tay kẻ - phải – là – của – anh ở phía sau.



Hpm… sự bạo lực kiểu này nên dành cho mấy tên muốn đến gần cô.



“ Đau! Cô làm cái khỉ gì thế!?”



Anh kêu lên tức tối.



“À? Biết đau cơ đấy! Tôi còn tưởng cậu mất cảm giác! Shunpo qua nhà rồi kia kìa ! »



Anh ngớ ngừơi. Chìm đắm trong sự ấm ức vì không ai hiểu việc Rukia là của anh khiến anh đã bỏ lỡ khá nhiều thời gian.



Rukia vùng vằng tuột khỏi lưng anh, miệng lẩm nhẩm vài từ nghe như « Tên thiểu năng »



Biết Rukia đang định rời lưng mình, anh giật nảy, vội shunpo lên đỉnh cột điện phía trước rồi khẽ nhếch mép cười khi nhận thấy cô lại phải áp sát vào lưng và vòng tay ôm chặt cổ anh.



Người cô ấy luc nào cũng ấm !



Cái vẻ ấm áp này cũng là của mình !



« Đừng có shunpo ! »



« Sao ? » 



Anh vờ như không nghe thấy.



« Điếc à! TÔI MUỐN ĐI BỘ ! »



Cô ghé sát tai anh gào lên.



Không thích cái âm lượng nhưng anh lại tỏ ra thích thú khi hơi thở ấm nóng của cô phả vào tai mình. Nó làm tai anh miễn dịch với tiếng ù ù của gió.



Dù thế thì anh cũng không dừng shunpo đâu! Chẳng phải anh vừa quyết định hơi ấm của cô thuộc về anh còn gì !



Anh trả lời gọn lỏn và chắc chắn « Không ! »



« ……. »



Thấy chưa, cô chịu im lặng rồi! Ichigo cười thầm. Rõ ràng việc cô là của anh là một chân lí.



Nhưng không ai biết nó cả ! Đông nghĩa với việc không ai quan tâm xem cô có nhiều thời gian cho anh không.



Ichigo lại cảm thấy dạ dày như bị ai đó đánh mạnh và dốc ngược.



Tức phát điên lên được ! 



« Thế… shunpo chậm lại được không ? »



« Tại sao ? »



Anh đáp cộc lốc, vì ảnh hưởng của cơn tức.



« Thì… Trăng đẹp ! »



Anh lại thừ người ra một lúc, bụng thót lên một cái.



Hình như anh quên cái gì thì phải ?



Trăng ? À, anh cũng định cùng cô diệt Hollow kiêm ngắm trăng đấy !



Ichigo nhìn lên trời rồi lại ngó xuống đất.



Mấy cái mái nhà này, cột điện này, cả mấy cái cây đang rì rào kia nữa… Chỗ anh đứng rất xa nhà anh thì phải ?



Đáng ra cô ấy phải giật tóc báo với anh sớm hơn chứ ? Sao lại để đi xa thế này mới nói ? Gần như ra khỏi Karakura rồi còn gì ? ( @@ ! )



Buổi tối trong trẻo chỉ chứa gió. Gió đêm ùa tới, vây quanh hai người thật nhẹ nhàng. Nó khẽ đùa cợt trên tóc người con trai, hất đuôi tóc cô gái về phía sau rồi lại vội lướt bay…



« À… »



Cô mở lời.



« Dạo này…tôi khá bận, công việc nhiều…ít thời gian »



Anh như nín thở để nghe, tim anh đang chạy đua và bụng thì đầy ắp một niềm mong chờ.



« Tôi muốn nói là… » 



Cô nuốt khan, dúi mặt xuống vai anh nhắm chặt mắt và mím môi.



« Nói gì ? » 



Anh ngoái lại đằng sau, giục giã.



« TôiMuốnCóThêmThờiGianVớiCậu »



Cô nói nhanh như sợ cơn gió sắp tới sẽ cuốn lời cô bay mất.



« Để bàn về sức mạnh của cậu ! »



Ngẩng mặt khỏi vai anh, cô chú thích thêm.



Ichigo thở nhẹ rồi khẽ cười, thật thoải mái. 



Cái chân lí của anh, cuối cùng cũng có người biết rồi…



.

.

.



1 giờ sáng…




...Ánh trăng bàng bạc đổ xuống, sóng sánh trườn trên lá cây, tràn lênh láng trên mặt đường rộng, phản chiếu bóng hai kẻ vừa đi vừa khẽ cười đùa.

Penulis : Yorumc123 ~ Ichi♥Rukia 4ever

Artikel Chân lí - Oneshot ini dipublish oleh Yorumc123 pada hari 7.12.12. Hi vọng bài viết này có thể giúp ích hoặc mang lại niềm vui cho bạn2 komentar: di postingan Chân lí - Oneshot
 

2 nhận xét:

  1. bạn ơi mình đem bài này đi đăng page khác được không ( mình sẽ ghi rõ tên tác giả )

    Trả lờiXóa