IchiRuki FC

Là 2 nhân vật trong tác phẩm nổi tiếng Bleach của Tite Kubo và đc lọt vào top 3 những shounen hay nhất! Và trong đó, sức hút của cặp đôi nhân vật chinh này rất lớn, còn vượt mặt cả những cặp đôi trong các shoujo manga khác! Vì mối quan hệ giữa Ichigo và Rukia thực sự đặc biệt! Nó không phải tình bạn mà cũng chưa phải tình yêu, nó không hề bó hẹp trong 2 phạm trù đó mà còn có 1 ý nghĩa rất rộng lớn, mối quan hệ của họ dựa trên sự đồng cảm, hiểu nhau, quan tâm chia sẻ lẫn nhau và đặc biệt rất xem trọng và quan tâm đến nhau!
Xin liên hệ vs mình theo địa chỉ sau: yuuki_chan1998@yahoo.com.vn

Thừa nhận đi, cậu yêu tôi, phải không? [ chap2]


Chương 2: Cưỡng hôn
You know the bed feels warmer
Sleeping here alone
You know I dream in colour
And do the things I want
You think you got the best of me
Think you had the last laugh
Bet you think that everything good is gone
Think you left me broken down
Think that I'd come running back
Baby you don't know me, cause you're dead wrong
What doesn't kill you makes you stronger….
Nhạc điệu Stronger mà tôi mê mẩn mấy ngày nay vang lên inh ỏi, điêng cuồng đập phá giấcmơ tuyệt đẹp tôi khó khăn lắm mới mớ được, tự dưng sao có ác cảm kinh khủng với nó quá. Lồm cồm bò dậy, mơ màng lục tìm điện thoại trong mớ chắn gối hỗn độn như bãi chiến trường, tôi gắt gỏng:
-Alo! Tên nào rảnh rổi sinh nông nỗi dám phá giấc ngủ vàng của chị đây hả?!
-Nhà ngươi giờ còn ngái ngủ được nừa hả?_Giọng nói bên kia tỏ vẻ ngạc nhiên kèm chút khó chịu_9 giờ sáng rồi đấy bà nội!!
-Biết! Biết! Nhà ngươi gọi ta có việc gì?_Tôi qua loa đại khái, vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn nhưng với trí thông minh tuyệt đỉnh của mình, tôi tự tin có thể phát giác được người đầu dây là ai. Vì thế cũng chẳng rảnh rỗi mà lễ với nghĩa
-Ngươi…_Nó thốt lên, thiếu điều làm đứt phăng màng nhĩ của tôi_...tuyệt giao…tút…tút
-…_Tôi ngẩn người, chưa kịp nói thêm điều gì đã nghe tiếng chuông đổ hồi nhạt nhẽo. Hai chứ"tuyệt giao" từ màng nhĩ xông thẳng vào não bộ, qua quá trình tiếp nhận, phân tích, dò xét, cơ thể tôi như phản xạ có điều kiệu, ko ai khiến mà vô thức bật giậy, vội vã làm vệ sinh cá nhân, rồi phi thẳng đến "Rockcafé"-nơi tôi và Kì Như chọn làm địa điểm "đánh ghen".
Chả là thế này, với cương vị bạn thân lâu năm của Kì Như, ko biết từ bao giờ, hình tượng thục nữ ngoan ngoãn yêu kiều của tôi đã làm nó yêu qúy, tự động cài đặt chế độ mặc định: tôi là chị dâu tương lai-vợ của anh nó. Và đáng chán nhất là cái lí do ko đâu vào đâu của nó: Nếu ổng lấy nhà ngươi, ta sẽ có thêm đồng minh hậu thuẫn, đến lúc đó dù có 10 cái đầu ổng cũng ko dám chọc giận ta. Quá rõ, nó lợi dụng tôi một cách trắng trợn. Tất nhiên tôi cũng ko ngốc đến mức tự đặt thân lên thớt cho nó chém, nhiều lần lên tiếng phản đối chuyện này: lúc thẳng thắn nói chuyện cho muối ra muối, mắm ra mắm thì bị nó lấy thức ăn mua chuộc, lúc ngấm ngầm ********* thì nó lại đem đống truyện khổng lồ ra dụ dỗ, trái tim yếu đuối của tôi, sau nhiều ngày bị công kích mãnh liệt đành phải phất cờ trắng chào thua, chấp nhận cho nó gọi mình là Chị hai dù rằng đến mặt anh nó tôi còn chưa có dịp chiêm ngưỡng lần nào. Chuyện tưởng chừng sẽ êm xuôi theo thời gian đi vào dĩ vãng cho đến vài ngày trước, nó bù lu bù loa với tôi về chuyện anh nó có biểu hiện rất thân mật với một chị cùng khóa, bắt tôi phải bằng mọi cách uốn nắn anh nó tránh xa con đường tôi lỗi. Than thở cả ngày trời mà mặt tôi cứ ngu ngơ, chút biểu hiện gọi là ghen tình cũng ko có, nó tức tối đề nghị tôi-theo khái niệm là vợ tương lai của anh nó-tiến hành xông pha trận mạc đi đánh ghen, một mặt muốn khơi dậy sóng tình trong tôi, mặt khác để chiếu cáo thiên hạ anh nó đã có chủ, hàng cấm ko phận sự miễn đụng vào. Song song với làn gió phản
đối mãnh liệt trong câm lặng của tôi, con bạn thân bắt đầu xây dựng một kế hoạch nghênh chiến địch hết sức tỉ mỉ, đến tôi khi đọc cũng cảm thấy chột dạ khi dây dưa với người nham hiểm như nó. Đại khái là: với loại địch thuộc nhóm gương mẫu, con ngoan trò giỏi, tốt nhất là dùng nước mắt thay lời nói ; đối với kẻ bám dai như đỉa cẩn phải cho nó thấy đẳng cấp bám dai của mình hơn nó; đối với kẻ mạnh mẽ cương trực nhất thiết phải dùng thủ đoạn hạ nhục danh dự, lòng tự trọng của nó; nhứng đứa tối ngày mít ướt thì nhất định phải cho nó thấy "tao khóc mà tao vẫn oách", dìm chết nó bằng vẻ đẹp kiêu sa... Nói tóm lại toàn là mấy chiêu làm nhụt chí đối phương cả. Nghĩ lại mà rùng mình. Ko những thế, để đảm bảo kế hoạch được thành công trót lọt, nó quyết định dấn thân vào con đường giang đầy rẫy nguy hiểm, hết dùng vũ lực rồi lại đến mĩ nhân kế thâm nhập mạng lưới tình báo điều tra mọi hoạt động của ông anh, trung thành cập nhật thông tin cho tôi 24/24 giờ dù tôi chả cần và ko có hứng thú. Đâm lao thì phải chạy theo lao mà đỡ, tôi-vợ tương lai cuả anh nó-và nó-em chồng muôn vạn lần ko muốn của tôi-bắt đầu kế hoạch đánh ghen đầu tiên trong lịch sử nước nhà. Quãng thời gian ngây thơ trong trắng chỉ biết mắm với cà của tôi kể từ giây phút này, chính thức chấm dứt đầy bi thương, hối hận chỉ khiến mình thêm nhục nhã mà thôi.
Vắt kiệt hết tốc lực, tôi cưỡi ngựa sắt phi thẳng đế "Rock café", cầu trời nó ko giận tôi quá hóa rồ mà tuyệt tình thật, nếu ko sau này khó tìm được người tự nguyện cống nạp truyện cho tôi ngốn. Thoáng thấy cái lưng lấp ló ko giống ai đầy khả nghi của nó trước cửa chính Rock cafe, tôi mới yên dạ nhảy xuống xe, rón rén đến bên cạnh nó rồi thì thầm cùng tiếng thở hắt:
-Sao rồi? Chúng nó đâu?
-A…..ưm…ưm…_Đúng là có tật giật mình, tôi mới dứt lời thì nó như bị điện giật với công suất lớn, thiếu điều tóc dựng đứng, lấy hết hơi mà hét như đi đêm gặp ma, cũng may tôi nhanh tay bịt chặt miệng nó lại, ko thì việc chưa thành đã cùng nhau dắt tay vào bệnh viện kiểm tra màng nhĩ rồi .
-Ta ko ngờ nhà ngươi cũng tới đấy_Lấy lại bình tĩnh, Kì Như nhìn tôi quắc mắc, cái giọng ko thể mỉa mai hơn được nữa, dám cá nó đang giận dai đấy mà.
-Xin lỗi bạn đẹp, bỗng dưng người ta quên mất_Tôi le lưỡi, hai lòng bàn tay úp lại với nhau, lạy lạy vẻ cầu xin, chút nũng nịu phát ra thấy ớn lạnh cả người_Chẳng nhẽ nhà ngươi nỡ cắt đứt duyên phận với ta sao?
-Đừng nịn, ta tha cho ngươi ko phải nợ cái duyên phận bèo bọt đó đâu nha, ta vì tương lai ông anh nên mới cho ngươi thêm cơ hội đó_Nó chống chế.
-Biết mà! Biết mà! Chồng ta đâu?_Tôi đánh trống lảng, nhướn cái chân lùn tịt của mình lên cao, đưa tầm mắt hạn ngó nghiêng giả bộ tìm kiếm.
-Ở trong ấy, kia kìa!_Kì Như nhanh miệng, đưa tay chỉ về đôi trai gái đang nói chuyện trong cửa hàng: tên con trai với mái tóc đen cắt tỉa thời thượng đang quay lưng về phía chúng tôi chắc hẳn là anh trai Kì Như còn bà chị đang ngồi e lệ kia chắc hẳn là "hồ ly tinh trong truyền thuyết".
-Đẹp đấy!_Tôi chép miệng đánh giá.
-Đồ ngốc, kẻ thù ngươi đó._Nó cốc đầu tôi rõ đau, nhân việc chung trả thù riêng.
-Biết! Ta chỉ khen tí thôi! -Khen kẻ địch là sỉ nhục chính mình đấy_Nó lườm tôi, lại giở câu châm ngôn tâm đắc ra giáo huấn_Giờ việc của ngươi là thể hiện sao cho đẹp hơn nó, quyến rũ hơn nó như trong kế hoạch ấy, ko quên chứ?
-Oki!_Tôi giơ tay ra hiệu "cứ yên tâm" rồi nở nụ cười roi rói che mắt, ko dám nghĩ đến thảm cảnh mình đánh ghen sẽ ra sao nữa, thôi thì cứ diễn đại vài cảnh đánh ghen như trong phim, cứ lấy tóc "hồ ly tinh" mà giật lấy giật để, miệng cười ha hả như mấy mụ bán rong nhặt được tiền tỉ là xong nghĩa vụ quân sự, về nhà ăn cơm và đào thảo quá khứ theo dạ dày, khỏe.
Tự an ủi chính mình tôi nhận lệnh Kì Như cưỡi ngựa tác chiến trận đầu, đợi quân địch khí lực giảm đi một nửa, đích thân nó sẽ ra tay yểm trở. Vuốt mái tóc lấy lại vẻ tự tin rực rỡ đến thái quá của một cô nhóc lớp 10 non choẹt, tôi gõ gót giày từng bước, từng bước hùng hồn tiến về đôi gian phu dâm phụ.Lúc đi còn ko quên tạo dáng, liếc mắt đưa tình với mấy tên thanh niên khá điển trai trong quán, dáng người yển chuyển như những cô nàng chân dài lượn lờ trên sàn catwalk cuốn hút bao ánh mắt vô hướng xung quanh ko hẹn mà bị hớp hồn hướng về phía tôi đầy kinh ngạc.
Như kịch bản, tôi đến đúng địa điểm gây án, hếch mặt lên trần nhà trắng muốt hợp với phương thẳng đứng 1 góc anfa 120 độ, nét mặt trịch thượng nếu thêm chiếc kính râm nữa là chính thức trở thành bộ mắt tiểu biểu của giới phụ nữ gangxto thời đại:
-Ra là cô?
-Cô là ai?_"Hồ ly tinh" ngẩng mặt nhìn tôi, nét mặt ko thay đổi
-Tôi nghĩ tôi cần có lời giải thích, được chứ?_Lơ đẹp câu hỏi của cô ta, tôi ném ánh mắt sát thủ đàn áp
-Sao tôi phải giải thích với cô?_"Hồ ly tinh" cười, mặt dày hỏi ngược lại tôi, dám cá cô ta nghĩ tôi hâm
-Tôi là vợ tương lai của người mà cô đang thả câu đấy_Đưa tay chỉ về phía bên phải mình, tôi quắc mắt, nhếch mép cười khẩy, chẳng thèm nhìn thằng chồng "bội bạc" lấy một
-Vợ tương lai?_Cô ta cời cợt vẻ ngạc nhiên, mặt cô ta chứa mấy lớp mỡ thế ko biết
-Tất nhiên! Hai gia đình đều đã đồng ý_Tôi làm bộ đắc chí, khả năng bịa chuyện của mình vẫn ko hề thuyên giảm
-Thật?_Nhíu mày vẻ ko tin, cô ta đảo mắt hướng về người đối diện, cần lời giải thích thỏa đáng.
-Anh yêu!_Tiếp tục cười duyên, tôi trưng bộ mặt hạnh phúc như lúc ăn tù tì 12 cây kem, quay sang "người đàn ông của tôi"_Nói…
"Người đàn ông của tôi" thật đẹp, đẹp đến nỗi tôi muốn đào lỗ chôn thân cho khỏi tủi hổ. Quả thật, nếu tôi chưa gặp hắn lần nào, nhất định tôi sẽ cuốn theo chiều gió mà lịm đi vì say trai, còn giờ thì dẹp đi, "Người đàn ông của tôi" chính là kẻ…được tôi "tỉnh tò" qua lời văn diễn cảm của cô Hóa, bí thư lớp 10C8, Lăng…Tử…Thần…Tiêu rồi….
(Còn tiếp, ủng hộ nghen, comment nhìu zào)

Penulis : Unknown ~ Ichi♥Rukia 4ever

Artikel Thừa nhận đi, cậu yêu tôi, phải không? [ chap2] ini dipublish oleh Unknown pada hari 6.12.12. Hi vọng bài viết này có thể giúp ích hoặc mang lại niềm vui cho bạn0 komentar: di postingan Thừa nhận đi, cậu yêu tôi, phải không? [ chap2]
 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét