Title: Ngày mới
Author: kurosaki_rukia
status; complete
Disclaimer: em chẳng sở hữu bất cứ cái gì cả ngoài cái fic, Bleach là của Kubo sensei, ichiruki là của nhau
Pairing: dĩ nhiên là ichiruki
Rating : K
Genre: …. Em chả biết, romance chăng?
notes:em viết cái này khi anh dâu mất sức mạnh, tạm thời không thấy Rukia
Summary:
Karakura… Lại một ngày mới…
Anh lười biếng mở mắt, mệt mỏi … Đưa tay vò mạnh mái tóc cam, anh nhăn mặt. Lại sáng rồi, lại một ngày không có cô ấy bắt đầu rồi…
… Thật là tệ …
“Oniii-sannn…! Xuống ăn sáng nào!” - Tiếng Yuzu vọng lên phòng anh từ tầng một.
Không muốn ra khỏi giường nhưng anh cũng không muốn ngủ tiếp … cố gắng để không phải bắt đầu một ngày mà vắng bóng cô ấy… và … để không phải mơ về cô ấy nữa…
…Nắng khẽ khàng tung mình vào phòng anh, nhảy trên tóc, tấn công đôi mắt, tìm đủ mọi cách để bắt người con trai ấy thức dậy. Nhưng anh vẫn cứ cứng đầu, kệ cho nắng thỏa sức tràn khắp phòng.
Anh không muốn một ngày được tiếp diễn.
Anh sợ…phải công nhận…
… Anh đang chán nản …
… đang cô đơn …
… đang rất đau khổ …
……. vì …….
“ ICHIGOOOOO~~~… Con trai iu của PAPA.. Con dậy chưa?.. Ăn sáng nào~~~!!! ”
“ARGH…” – Anh khó chịu.
Rõ ràng là dù anh không ra khỏi giường, một ngày mới vẫn cứ bắt đầu.
“ RẤM!!! ” – Cánh cửa phòng anh bật mở tung dưới cú đá của người cha ồn ào.
“ ICHIGOOOOO ~~~” – Ishin lao vào ôm con trai mình.
Để né cái ôm, anh buộc phải nhảy ra khỏi giường.
- Chết tiệt!!! Cái được gọi là ngày mới bị bắt đầu rồi.-
Anh nhăn mặt, cáu kỉnh đi về phía cửa phòng, không một lời đáp lại người cha đang nằm bẹp trên giường vì ôm hụt.
“ ICHIGOOOOOO~~~… CON THẬT LÀ VÔ TÌNH!!! ” – Ishin hét lên sau lưng anh.
Làm như không nghe thấy gì, anh đóng sập cánh cửa, bước về phía phòng tắm.
Tại sao họ lại có thể bắt đầu một ngày bằng cách đơn giản thế? – Anh tự hỏi và rồi cũng có câu trả lời tức thì
- Vì… họ có thể thấy...cô ấy…-
Chậm chạp nhìn lên tấm gương, một Ichigo mệt mỏi, khó chịu, cáu bẳn hiện ra trước anh, một Ichigo không cảm nhận được cô ấy, không thấy được… Rukia…
Tên cô vụt bật ra khiến anh giật mình.
Anh đang nghĩ quá nhiều về người đó, cứ như… bị ám ảnh.
Không – Anh vò tóc, xua tên cô ra khỏi đầu – Đây là cuộc sống mình mong muốn, cuộc sống tự do, cuộc sống bình thường, không sức mạnh, không linh hồn, không hollow, không tử thần, không Rukia…
- ………… -
CHẾT TIỆT! Cái tên của cô ấy vẫn cứ bay vòng vòng trong đầu anh. Anh phải tới trường, phải ra ngoài kia gặp mọi người, phải để họ thấy anh vẫn ổn và anh không thể làm thế nếu cái tên cô vẫn cứ lòng vòng như tên lửa quanh tâm trí anh.
Ichigo nhắm chặt mắt, dùng cả hai tay dứt tóc mình, tự tát vào mặt mình, đặp đầu vào tường phòng tắm…
“ BỐP! BỐP! RẦM! RẦM! ”
Vô ích… Cái tên ấy vẫn cứ lởn vởn…
“ Oni – san? Anh không sao chứ? ” - Tiếng Yuzu vọng lại từ bên kia cánh cửa – “Có tiếng gì trong đó thế? ”
“ Anh không sao, không có gì đâu … vòi nước hỏng đó mà. ”
“ Vậy à? … Anh mau xuống ăn sáng đi nhé! ”
“ Ừ! ” – Anh trả lời, thẫn thờ nhìn vào gương lần nữa, Ichigo trong gương thật vô hồn… vì không thấy được…
ARGH! – Ichigo vục mặt vào nước, đánh răng, thay đồng phục, chạy xuống bếp với tốc độ nhanh nhất có thể để cái tên ấy không hoàn thành vòng quay thứ n quanh trí óc anh nữa.
“ Oni-san? Anh muộn học ư? ” – Yuzu hỏi, ngạc nhiên trước tốc độ ăn như điện xẹt của Ichigo.
“Sẽ đau dạ dày đấy” – Karin chậm rãi nói.
Ichigo ậm ừ, với anh bây giờ, một cơn đau dạ dày sẽ tốt hơn việc bị một-cái-tên-mà-anh-không-muốn-nghĩ-tới bay vòng quanh trí óc như cái đu quay bị hỏng phanh.
“ Anh đi đây! ” – Ichigo lao ra khỏi nhà, khó chịu khi cái tên cô ấy cũng lướt ra theo anh.
Trong bếp, Karin và Yuzu nhìn nhau đầy ẩn í.
“Em đoán là cái vòi nước không bị hỏng đâu” – Yuzu nhìn Karin, thở dài.
“ Chỉ có cái đầu Ichi - san hỏng thôi! ” - Karin bình thản phết bơ lên bánh. Bỗng cô bé khựng lại, ngẩng nhìn qua cửa sổ
“ Mà hỏng thì phải sửa chứ nhỉ ?” - Karin quay sang cười với Yuzu.
Author: kurosaki_rukia
status; complete
Disclaimer: em chẳng sở hữu bất cứ cái gì cả ngoài cái fic, Bleach là của Kubo sensei, ichiruki là của nhau
Pairing: dĩ nhiên là ichiruki
Rating : K
Genre: …. Em chả biết, romance chăng?
notes:em viết cái này khi anh dâu mất sức mạnh, tạm thời không thấy Rukia
Summary:
.....Nếu không có cô ấy.....
.
.
.
....định nghĩa ngày mới cũng không còn....
.
.
.
....định nghĩa ngày mới cũng không còn....
fanart by duongvjp_lov3rukia
NGÀY MỚI
Chap 1
Karakura… Lại một ngày mới…
Anh lười biếng mở mắt, mệt mỏi … Đưa tay vò mạnh mái tóc cam, anh nhăn mặt. Lại sáng rồi, lại một ngày không có cô ấy bắt đầu rồi…
… Thật là tệ …
“Oniii-sannn…! Xuống ăn sáng nào!” - Tiếng Yuzu vọng lên phòng anh từ tầng một.
Không muốn ra khỏi giường nhưng anh cũng không muốn ngủ tiếp … cố gắng để không phải bắt đầu một ngày mà vắng bóng cô ấy… và … để không phải mơ về cô ấy nữa…
…Nắng khẽ khàng tung mình vào phòng anh, nhảy trên tóc, tấn công đôi mắt, tìm đủ mọi cách để bắt người con trai ấy thức dậy. Nhưng anh vẫn cứ cứng đầu, kệ cho nắng thỏa sức tràn khắp phòng.
Anh không muốn một ngày được tiếp diễn.
Anh sợ…phải công nhận…
… Anh đang chán nản …
… đang cô đơn …
… đang rất đau khổ …
……. vì …….
“ ICHIGOOOOO~~~… Con trai iu của PAPA.. Con dậy chưa?.. Ăn sáng nào~~~!!! ”
“ARGH…” – Anh khó chịu.
Rõ ràng là dù anh không ra khỏi giường, một ngày mới vẫn cứ bắt đầu.
“ RẤM!!! ” – Cánh cửa phòng anh bật mở tung dưới cú đá của người cha ồn ào.
“ ICHIGOOOOO ~~~” – Ishin lao vào ôm con trai mình.
Để né cái ôm, anh buộc phải nhảy ra khỏi giường.
- Chết tiệt!!! Cái được gọi là ngày mới bị bắt đầu rồi.-
Anh nhăn mặt, cáu kỉnh đi về phía cửa phòng, không một lời đáp lại người cha đang nằm bẹp trên giường vì ôm hụt.
“ ICHIGOOOOOO~~~… CON THẬT LÀ VÔ TÌNH!!! ” – Ishin hét lên sau lưng anh.
Làm như không nghe thấy gì, anh đóng sập cánh cửa, bước về phía phòng tắm.
Tại sao họ lại có thể bắt đầu một ngày bằng cách đơn giản thế? – Anh tự hỏi và rồi cũng có câu trả lời tức thì
- Vì… họ có thể thấy...cô ấy…-
Chậm chạp nhìn lên tấm gương, một Ichigo mệt mỏi, khó chịu, cáu bẳn hiện ra trước anh, một Ichigo không cảm nhận được cô ấy, không thấy được… Rukia…
Tên cô vụt bật ra khiến anh giật mình.
Anh đang nghĩ quá nhiều về người đó, cứ như… bị ám ảnh.
Không – Anh vò tóc, xua tên cô ra khỏi đầu – Đây là cuộc sống mình mong muốn, cuộc sống tự do, cuộc sống bình thường, không sức mạnh, không linh hồn, không hollow, không tử thần, không Rukia…
- ………… -
CHẾT TIỆT! Cái tên của cô ấy vẫn cứ bay vòng vòng trong đầu anh. Anh phải tới trường, phải ra ngoài kia gặp mọi người, phải để họ thấy anh vẫn ổn và anh không thể làm thế nếu cái tên cô vẫn cứ lòng vòng như tên lửa quanh tâm trí anh.
Ichigo nhắm chặt mắt, dùng cả hai tay dứt tóc mình, tự tát vào mặt mình, đặp đầu vào tường phòng tắm…
“ BỐP! BỐP! RẦM! RẦM! ”
Vô ích… Cái tên ấy vẫn cứ lởn vởn…
“ Oni – san? Anh không sao chứ? ” - Tiếng Yuzu vọng lại từ bên kia cánh cửa – “Có tiếng gì trong đó thế? ”
“ Anh không sao, không có gì đâu … vòi nước hỏng đó mà. ”
“ Vậy à? … Anh mau xuống ăn sáng đi nhé! ”
“ Ừ! ” – Anh trả lời, thẫn thờ nhìn vào gương lần nữa, Ichigo trong gương thật vô hồn… vì không thấy được…
ARGH! – Ichigo vục mặt vào nước, đánh răng, thay đồng phục, chạy xuống bếp với tốc độ nhanh nhất có thể để cái tên ấy không hoàn thành vòng quay thứ n quanh trí óc anh nữa.
“ Oni-san? Anh muộn học ư? ” – Yuzu hỏi, ngạc nhiên trước tốc độ ăn như điện xẹt của Ichigo.
“Sẽ đau dạ dày đấy” – Karin chậm rãi nói.
Ichigo ậm ừ, với anh bây giờ, một cơn đau dạ dày sẽ tốt hơn việc bị một-cái-tên-mà-anh-không-muốn-nghĩ-tới bay vòng quanh trí óc như cái đu quay bị hỏng phanh.
“ Anh đi đây! ” – Ichigo lao ra khỏi nhà, khó chịu khi cái tên cô ấy cũng lướt ra theo anh.
Trong bếp, Karin và Yuzu nhìn nhau đầy ẩn í.
“Em đoán là cái vòi nước không bị hỏng đâu” – Yuzu nhìn Karin, thở dài.
“ Chỉ có cái đầu Ichi - san hỏng thôi! ” - Karin bình thản phết bơ lên bánh. Bỗng cô bé khựng lại, ngẩng nhìn qua cửa sổ
“ Mà hỏng thì phải sửa chứ nhỉ ?” - Karin quay sang cười với Yuzu.
hàng hiếm khó tìm đó nhá=))
Trả lờiXóahay hay....share đi share mau !!!!!!!!!!!!!!
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóabạn ơi mình đem bài này đi đăng page khác được nhé
Trả lờiXóa