IchiRuki FC

Là 2 nhân vật trong tác phẩm nổi tiếng Bleach của Tite Kubo và đc lọt vào top 3 những shounen hay nhất! Và trong đó, sức hút của cặp đôi nhân vật chinh này rất lớn, còn vượt mặt cả những cặp đôi trong các shoujo manga khác! Vì mối quan hệ giữa Ichigo và Rukia thực sự đặc biệt! Nó không phải tình bạn mà cũng chưa phải tình yêu, nó không hề bó hẹp trong 2 phạm trù đó mà còn có 1 ý nghĩa rất rộng lớn, mối quan hệ của họ dựa trên sự đồng cảm, hiểu nhau, quan tâm chia sẻ lẫn nhau và đặc biệt rất xem trọng và quan tâm đến nhau!
Xin liên hệ vs mình theo địa chỉ sau: yuuki_chan1998@yahoo.com.vn

Ngày mới - Chap 2





fanart by duongvjp_lov3rukia

Chap 2





Ichigo bước vào lớp học, anh đã từ bỏ cái nỗ lực vứt tên cô ra khỏi đầu vì có cố thế nào suy nghĩ của anh vẫn cứ bị cô ấy chiếm hữu.




“Kurosaki-kun!”- Inoue chạy tới chỗ Ichigo khi anh ngồi xuống.




Không đáp lại Inoue, Ichigo vẫn vô thức hướng về phía trước. Nói đúng hơn là anh đang nhìn vào cái hình bóng của Rukia mà tâm trí anh đang mường tượng ra.




Phải, sau khi cái tên của cô không bay lòng vòng như tên lửa quanh đầu anh nữa thì nó đã dừng lại và trở thành hình bóng của cô, đứng yên, ngay trước mắt anh. Thậm chí là không chỉ có một Rukia mà bên trái anh cũng có một phiên bản khác của cô nhưng là đang cười, bên phải, một Rukia khác đang vẫy tay, và , có cả một Rukia đang ngồi ngang tầm mắt với anh, tay tì lên bàn, vẽ những hình thù mà anh nghĩ đó là những giống loài mới của trái đất.







“ Kurosaki – kun?” – Inoue bước tới gần Ichigo hơn







Hình ảnh cô ấy cứ hiện lên như nấm, xung quanh anh hiện giờ chỉ có Rukia là Rukia. Rukia cười, Rukia giận, Rukia hung dữ... anh hơi nhăn mặt...có cả Rukia đang giơ nắm đấm về phía anh... Cả một “bức tường” Rukia vây quanh anh.




Đã ba tuần trôi qua kể từ cái ngày ấy mà hình ảnh của cô trong anh vẫn rõ ràng, thậm chí còn dễ thương hơn...







“ Kurosaki – kun? ”




Bức tường Rukia quanh anh dày đến nỗi tiếng Inoue không thể chạm tới tâm trí anh, Ichigo vẫn cứ mơ màng.




“ KUROSAKI – KUN!!! ”




Một tia nhìn khó chịu ánh lên trong đôi mắt cam vì sự chấn động màng nhĩ khiến những hình ảnh của Rukia nhòe đi đôi chút, nhưng, nhanh chóng, bức tường ấy lại sống động trở lại. Vẻ đờ đẫn lại tìm đến với khuôn mặt anh.




“ KUROSAKI – KUN!!! KUROSAKI – KUN!!! ” – Inoue vừa hét vừa lay vai anh.




Sự tiếp xúc ấy buộc trí óc anh phải phản xạ lại.




“ A? HẢ?” – Anh bừng tỉnh, bức tường bị phá, cô ấy lại biến mất… ngay trước mắt…







Rùng mình…







Anh sực nhớ…




…một ngày mới đang diễn ra…




“ Cậu sao thế Kurosaki – kun?” – Inoue lo lắng hỏi




Chậm rãi ngước lên, Ichigo đưa ánh mắt vô hồn lướt qua người đứng trước mặt, trong đầu chỉ nghĩ tới cái sự thật chua chát







… Cô ấy… lại biến mất rồi…







“Ơ? Kurosaki – kun? “




“ A… Không có gì, Inoue…” – Anh lấp lửng.




“Ưm… Kurosaki – kun… à…tớ.. tớ.. ừm..” – Inoue lúng túng, bỏ tay ra khỏi vai Ichigo




Sự tiếp xúc được gỡ bỏ, tâm trí của anh lại trôi khỏi thực tại, sự lơ đãng dìm đôi mắt cam vào trong mơ hồ, anh lại thấy cô ấy, cái tên Rukia lại bay vòng vòng quanh anh như chưa từng rời khỏi quỹ đạo của nó.




“ Vì thế tớ có thể cùng cậu đi xem phim không?” – Inoue hỏi, quá lúng túng để có thể nhận ra sự không tập trung của anh.




Còn với anh, tiếng của Inoue xa vời như ở tận sao hỏa. Cái thế giới mà anh đang đắm chìm là một thế giới chỉ có hình ảnh, hình ảnh của người con gái có đôi mắt tím.




…Không có âm thanh nhưng vẫn quá ư là tuyệt vời…




“ THẰNG ĐẦN!!!” - Một tiếng quát và một nắm đấm được bổ thẳng xuống đầu anh.




Tất nhiên là có sự tiếp xúc thì trí óc sẽ buộc phải phản xạ.




Anh lại bị kéo ra khỏi cái thế giới mà định nghĩa ngày mới không tồn tại để trở về hiện thực có cái ngày chết tiệt đang diễn ra.




“Đau quá, Tatsuki, làm cái gì thế?” – Anh nhăn mặt, nhảy dựng lên khó chịu.




“ Cậu đang làm cái gì khi một người con gái hỏi cậu _____




“ A, không sao Tatsuki, không có gì đâu!” – Inoue nhanh chóng ngắt lời cô bạn thân.




“ Nhưng mà… Inoue… - Tatsuki phản kháng




“ Không sao mà!” – Inoue cười.




“ Có chuyện gì thế? Inoue?” – Anh hỏi, khó hiểu trước thái độ của hai người bạn.




“ CẬU… - Tatsuki mở mắt trừng trừng nhìn anh




” À, mình chào buổi sáng cậu thôi, Kurosaki- kun!” Inoue kéo tay Tatsuki chạy ra khỏi cửa







Chào buổi sáng à? Chết tiệt, ngày mới thực sự đã bắt đầu !




.

.

.




Tiếng chuông cuối giờ vang lên…Ichigo bước ra khỏi cổng trường. Anh mệt mỏi vì hình ảnh của cô cứ biến mất rồi lại xuất hiện, cứ như cô đang trêu đùa anh một cách quá đáng.




Ngày mai… sẽ lại thế này, cầu mong nó đừng có bắt đầu….




ARGH!!!




CHẾT TIỆT!!! Đây là cuộc sống mình mong muốn và mình thoải mái vối cuộc sống này – Anh tự hét lên với bản thân mình, với hình ảnh của cô đang chực chờ hiện ra phía trước.




ĐÂY LÀ CUỘC SỐNG THOẢI MÁI




VÔ CÙNG THOẢI MÁI




DỄ CHỊU




YÊN BÌNH




…VÀ…




…RẤT CÔ ĐƠN…




Anh khựng lại, không còn Rukia với hàng ngàn hình ảnh khác nhau nữa.




Chỉ còn lại một hình bóng duy nhất, một Rukia với sự lo lắng và đau buồn lẫn lộn, một Rukia mờ ảo như sắp tan biến vào bóng chiều tà. Ánh sáng nhạt nhòa phủ lấy cô ấy, Rukia đang dần biến mất trong cái vỏ bọc bằng ánh dương đã ngả màu. Đôi mắt tím ánh lên cùng sắc nắng tàn, đẹp mênh mang nhưng buồn thăm thẳm.




Cô ấy nhìn vào anh, cái nhìn của lúc cô nói lời từ biệt…




KHÔNG! ĐỪNG ĐI! ĐỪNG BIẾN MẤT!




Anh hoảng sợ, lao tới, đưa tay giữ lấy cô…




…Cô biến mất…




…hòa vào gam màu cam của buổi xế chiều…







Cơn mưa ập đến, một màn đen ùa vào chiếm hữu bầu trời đang tàn úa…




.

.

.




Ichigo đứng dưới mưa, bàn tay anh vẫn chới với trong không khí, ánh mắt sững sờ rồi chìm vào tuyệt vọng.




… Ngay cả khi chỉ là hình bóng trong tâm trí




Em vẫn cứ xa tôi…




Tôi ghét ngày mới…




Khi em không xuất hiện…




Tôi đang rất chán nản…




…đang rất cô đơn…




…đang rất đau khổ…




……….vì………….




TÔI RẤT YÊU EM




Tôi muốn có sức mạnh




…Tôi cần sức mạnh




… để được thấy em…







…Có tiếng vỡ vụn…




….của một ý muốn…




Cái mong ước được làm người thường mỏng manh anh dựng lên để chặn những suy nghĩ kia đã bị phá nát. Bàn tay của sự tuyệt vọng chạm tới anh thật rồi. Sự đau khổ cuối cùng cũng tìm được cơ hội để bao trùm lấy anh, nhanh chóng kéo anh xuống nơi sâu thẳm mang tên buồn thảm.




Xung quanh anh chỉ còn lại đặc một màu âm u và tiếng mưa rơi dai dẳng không có dấu hiệu của sự ngừng lại.




Ichigo nhìn về phía trước, thẫn thờ. Cơn mưa trút lên anh, khó chịu khi anh cản đường rơi của nó. Mưa có hàng ngàn hàng vạn hạt nhưng anh chỉ còn lại một mình, cô độc với bóng tối bao phủ.




Mưa kéo anh rơi xuống cùng màn đêm tăm tối…










Thất vọng…




Hụt hẫng…




Vô cảm…




Anh lê bước trở về…




Hi vọng hôm nay sẽ không chuyển sang ngày mới…

Penulis : Yorumc123 ~ Ichi♥Rukia 4ever

Artikel Ngày mới - Chap 2 ini dipublish oleh Yorumc123 pada hari 7.12.12. Hi vọng bài viết này có thể giúp ích hoặc mang lại niềm vui cho bạn1nhận xét: di postingan Ngày mới - Chap 2
 

1 nhận xét:

  1. lỗi font này. chỉnh font arial nhá, cỡ chữ lớn vừa, đậm, màu trắng cho dễ nhìn ha!

    Trả lờiXóa